Đường Dật cùng những người khác cùng nhau vỗ tay, tán thưởng giọng hát của Diệp Minh Xuyên.
Chờ Diệp Minh Xuyên từ hậu đài đi ra, Tiết Phong cười nói với hắn ta: "Vừa rồi cảnh này cực kỳ hay. Nếu cậu mà đi nhà hát diễn kinh kịch, cũng có thể thành một nhân vật nổi bật đấy!"
Diệp Minh Xuyên khép chiếc quạt xếp trong tay lại, trên mặt không còn chút vẻ mị hoặc nào, mỉm cười trả lời: "Đạo diễn Tiết quá khen rồi. Mấy tháng nay tôi chỉ học được mỗi một trích đoạn này từ thầy Lê, ít ra cũng không thể làm mất danh tiếng của thầy Lê, đúng không?"
"Mấy tháng đã hát được như vậy, thiên phú của cậu không hề nhỏ đâu! Lão Lê không nghĩ đến việc thu nhận cậu làm đồ đệ sao?"
Diệp Minh Xuyên đáp: "Cái gọi là "một ngày vi sư, chung thân vi sư", chẳng lẽ hiện tại tôi không phải đồ đệ của Lão Lê sao?"
*Một ngày vi sư, chung thân vi sư: tương tự như 1 thành ngữ của Việt Nam là “một ngày làm thầy, cả đời làm cha”.
"Phải, phải, được rồi, thời tiết này cũng không mát mẻ, cậu mau đi thay bộ đồ này ra đi."
Bên này Đạo diễn Tiết vừa dứt lời với Diệp Minh Xuyên, bên kia Diệp An đã bước đến. Thần sắc nàng có vẻ hơi bối rối, đi đến trước mặt Đạo diễn Tiết, gật đầu nói: "Đạo diễn Tiết, Diệp ảnh đế."
Rồi nàng hỏi Tiết Phong: "Đạo diễn Tiết, vừa rồi tôi biểu hiện thế nào ạ?"
Nghe xong lời này, Diệp Minh Xuyên biết Diệp An không phải đến tìm hắn ta, liền nói: "Vậy Đạo diễn Tiết và cô cứ trò chuyện trước, tôi vào trong thay quần áo đây."
"Được, nhanh đi đi, đừng để bị rôm sảy đấy!"
Diệp An đứng một bên che miệng cười thầm.
Chờ Diệp Minh Xuyên đi rồi, Tiết Phong nhìn Diệp An, khen ngợi: "Biểu hiện thật sự không tồi. Chiều nay sẽ phải đối diễn với ảnh đế, cô không cần căng thẳng, cứ theo lẽ thường phát huy là không thành vấn đề."
Diệp An cúi chào Tiết Phong: "Cảm ơn đạo diễn!"
Mọi người đều thích những người lễ phép và nỗ lực, Đạo diễn Tiết Phong đương nhiên không ngoại lệ. Ông vỗ vỗ vai Diệp An nói: "Cứ diễn tốt đi, con đường sau này còn dài lắm!"
*
Hôm nay là ngày khai máy, nên giữa trưa Diệp Minh Xuyên đã đặt một bàn tiệc ở khách sạn gần đoàn phim, coi như chúc mừng Từ Kính khai máy, cũng tiện thể để mọi người trong đoàn làm quen nhau.
Toàn bộ đạo diễn và diễn viên có tên tuổi trong đoàn phim cộng lại cũng chỉ hơn ba mươi người. Diệp Minh Xuyên cố ý gọi một bàn ăn lớn, những người này ngồi lại cũng không cảm thấy chen chúc.
Diệp Minh Xuyên gọi hơn 60 món, bày đầy cả bàn. Trước khi ăn, hắn ta và Tiết Phong nói vài câu xã giao, sau đó dẫn mọi người nâng ly một lần, thế là xong.
Vị trí Đường Dật ngồi gần như đối diện với Diệp Minh Xuyên. Hầu hết thời gian hắn đều cúi đầu nhìn bộ đồ ăn sứ trắng trước mặt, hiếm khi ngẩng đầu lên.
Ngồi ở đây, Đường Dật luôn cảm thấy hơi khó xử. Hắn không thích giao tiếp với người lạ, mấy vị ngồi xung quanh hắn cũng không quen biết, nên cho đến khi bữa tiệc kết thúc, hắn không nói một câu nào, cũng không ăn được bao nhiêu.
Tuy nhiên, các diễn viên chính và đạo diễn lại trò chuyện vô cùng vui vẻ. Người ta thường xuyên nghe thấy tiếng cười sảng khoái của Đạo diễn Tiết, cùng với tiếng mời rượu của mọi người.
*
Buổi chiều, Đường Dật vốn định đi về nhưng hôm nay không một diễn viên nào có mặt rời đi, Đường Dật tự nhiên cũng ngại, đành đi theo những diễn viên không có cảnh quay khác, đứng một bên thành thật theo dõi ảnh đế biểu diễn.
Cảnh quay buổi chiều là cảnh nam nữ chính mới gặp nhau ở rạp hát.