Chương 15

Ngày hôm sau, đoàn làm phim Từ Kính liền gửi thông báo, Đường Dật đã thông qua buổi thử vai.

Chu Dao nghe tin này mà đau nhói cả lưng một hồi lâu. Kịch bản của Đạo diễn Phùng có một vai nam phụ thứ ba, nhân vật được xây dựng cực kỳ ngầu và hút fan. Chu Dao ban đầu tính toán cho Đường Dật thử vai đó. Giờ thì hay rồi, vì diễn vai một tên quan quân quỷ quái, hắn đã đánh mất một vai diễn tốt như vậy.

Theo lý mà nói, việc tham gia hai đoàn phim cùng lúc sẽ không thành vấn đề. Nhưng lịch trình của hai đoàn này lại quá sát nhau. Đường Dật không phải là ngôi sao lớn, người ta dĩ nhiên không thể cố tình thay đổi trình tự quay phim vì hắn.

Trong đoàn phim, hắn là người phối hợp, chứ không phải người chi phối.

Đạo diễn Tiết Phong là người hành động nhanh gọn. Vừa định xong diễn viên, ngày hôm sau đã chụp xong ảnh tạo hình của các diễn viên chính, đăng lên Weibo và ấn định cả thời gian khai máy.

Đương nhiên, trong chuỗi hành động này của Đại đạo diễn Tiết, không có phần của Đường Dật.

Hai ngày này Đường Dật sống vô cùng nhàn nhã, không ra khỏi cửa, không lên mạng, cả ngày ở lì trong nhà, ôm cuốn Lý Tưởng Quốc gặm từ sáng đến tối.

Cho đến ngày Từ Kính chính thức khai máy đã là năm ngày sau.

Mấy cảnh đầu của Từ Kính đều không có Đường Dật xuất hiện nhưng hôm nay là ngày khai máy, hắn vẫn cần phải đến đoàn phim một chuyến.

Đạo diễn Tiết Phong làm việc không hề dây dưa. Chỉ mất chưa đầy nửa tiếng làm lễ khai máy, ông đã bắt đầu quay cảnh đầu tiên trong ngày.

*

Nghệ sĩ hí kịch tuổi già ngồi trước gương đồng, vuốt ve những nếp nhăn hằn sâu trên mặt, ánh mắt trống rỗng nhưng dường như đang hồi tưởng điều gì đó.

Anh ta từ từ mở miệng, kéo giọng hát nghẹn ngào: "Hải đảo băng luân sơ chuyển đằng, thấy Thỏ Ngọc, Thỏ Ngọc lại sớm mọc lên ở phương Đông… Nô tựa Hằng Nga lìa Cung Trăng, dường như Hằng Nga hạ cửu trùng…"

*Trích đoạn này mô tả tâm trạng của Quý Phi khi bị thất sủng: Nàng ngồi một mình, say trong rượu, dùng hình ảnh cung trăng và Hằng Nga lạnh lẽo để ví von cho nỗi cô đơn và sự tủi hờn của một mỹ nhân bị Hoàng đế thất hẹn.

Âm thanh ban đầu mỏng manh, sau đó dần lên cao trào, giọng hát của người nghệ sĩ tuồng càng lúc càng vυ"t cao…

Hai hàng nước mắt trong suốt chảy dài từ khóe mắt anh ta.

*

Đường Dật đứng dưới xem mà nhập thần.

Rất lâu trước kia, khi bọn họ còn chưa rời khỏi ngôi làng nhỏ ấy, Diệp An thường dẫn Diệp Minh Xuyên đến nhà ông lão kéo nhị hồ ở đầu thôn. Ông lão kéo nhị hồ ngồi đối diện với cây liễu lớn trước cửa, miệng hát Bá Vương Biệt Cơ, hát Tỏa Lân Nang, hát Quý Phi Say Rượu… Thời gian trôi qua, bọn họ nghe lâu, dần dần cả hai cũng có thể hát theo được vài câu.

Về sau, đó dường như là hoạt động giải trí duy nhất của bọn họ.

"Cắt! Cảnh này qua!"

Đạo diễn hô to một tiếng, đánh thức Đường Dật khỏi cơn mơ màng.

Diệp Minh Xuyên lau nước mắt nơi khóe mắt, đứng dậy đi về phía đạo diễn.

Tiết Phong đứng dậy khỏi máy quay, chỉ vào hình ảnh bên trong màn hình, gật đầu khen Diệp Minh Xuyên: "Diễn không tệ, Ảnh đế quả nhiên không phải hữu danh vô thực. Vừa rồi ánh mắt này cực kỳ tốt, thêm đặc tả vào!"

Diệp Minh Xuyên cười nói: "Đạo diễn Tiết cứ quyết định là được, tôi chẳng hiểu gì về mảng này cả."

Tiết Phong cười, nhìn lại máy quay một lần nữa, rồi nói với Diệp Minh Xuyên: "Được rồi, cậu nhanh chóng đi cùng chuyên viên trang điểm thay bộ trang phục này đi, chúng ta lập tức bắt đầu cảnh tiếp theo."

Diệp Minh Xuyên gật đầu, quay người đi về phía phòng hóa trang. Vô tình, hắn ta liếc qua khu vực hậu trường, lại thấy Đường Dật đang đứng đó, tay cầm điện thoại không biết trò chuyện với ai, mặt mày tươi cười, hiếm thấy sự rạng rỡ. Diệp Minh Xuyên vẫn bước đi không ngừng, trực tiếp vào phòng hóa trang.

Bên này, Đường Dật đang trò chuyện với Chu Dao. Cô nói có một công ty muốn mời hắn làm người đại diện, là do người trong Đình Vũ giới thiệu, mức cát-xê cũng rất tốt nên ngày mai cô muốn dẫn Đường Dật qua gặp mặt.