Chương 46

"Tôi tên Jeff, còn cậu?"

"Du Dã."

Jeff lại huýt sáo một tiếng, từ gương chiếu hậu đưa cho Du Dã một ánh mắt đưa tình: "Cái tên này hợp với cậu đấy."

Cánh tay Du Dã nổi da gà, anh vội vàng quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Ngay từ cái nhìn đầu tiên tôi đã bị vẻ hoang dã tỏa ra từ cậu thu hút rồi. Cậu xem, cậu không cho tôi thông tin liên lạc, nhưng chúng ta vẫn có duyên phải không?"

Khóe môi Du Dã giật giật...

"Cậu sống ở đâu? Hay là về nhà tôi chơi chút?" Lời ám chỉ trong câu nói của Jeff khá rõ ràng, Du Dã không khỏi thầm mắng trong lòng: Alpha này có gu thẩm mỹ kiểu gì vậy? Không nhìn ra anh ra dáng công hơn nhiều sao?

Tâm tư của anh như thể bị người ta đọc được một cách chính xác, Jeff nói: "Alpha tại sao nhất định phải thích Omega? Tôi sinh ra đã khác biệt, Alpha mạnh mẽ hơn tôi càng khiến tôi mê mẩn."

Du Dã hối hận vì đã lên xe, nghe Jeff nói giọng nói cũng trở nên ẻo lả, anh một hồi không quen: "Cái đó... phiền cậu thả tôi xuống phố Đông Hưng đi."

"Cậu sống ở đó sao?" Jeff nghe xong tỏ vẻ hơi kinh ngạc.

Du Dã "ừ" một tiếng, môi trường sống ở phố Đông Hưng rất tệ, anh không giải thích rằng mình muốn cắt đuôi ai đó trong những con hẻm hỗn loạn ở đó. Vừa rồi anh quét mắt ra phía sau, chiếc xe sang màu đen đã đuổi kịp.

"Chết tiệt! Chiếc xe phía sau có vấn đề gì không? Chiếu đèn pha vào tôi." Jeff đổi làn đường, cho rằng đối phương muốn vượt xe. "Ba làn đường rộng thênh thang, sao cứ thích giành đường với tôi?"

Chiếc xe sang màu đen và xe của Jeff chạy song song với nhau. Du Dã ngồi cứng đờ, không quay đầu anh cũng có thể cảm nhận được ánh mắt của ai đó đang dán chặt vào mình qua lớp kính giữa hai chiếc xe. Một giọt mồ hôi lạnh chảy dài xuống gáy anh.

---

"Shit!" Jeff chửi thề một tiếng, rồi lại đổi làn đường: "Không biết lái xe à!"

Khoảnh khắc trước đó, chiếc xe sang màu đen đột nhiên nghiêng mình đâm vào xe của Jeff. Jeff hoàn toàn phản ứng theo bản năng, vội vàng bẻ nửa vòng vô lăng né tránh. Du Dã bị lắc lư xiêu vẹo cả người, cảm giác đây là lời cảnh cáo của Nghê Tử Hách dành cho mình. Anh lo sợ rằng dù mình có xuống xe hay không thì cũng không có kết quả tốt đẹp.

"Lái xe sang mà hống hách vậy sao!" Jeff bị chọc tức đến mức mặt đầy vẻ bất mãn, anh ta nhìn Du Dã qua gương chiếu hậu: "Cậu nói xem cái tên lái xe này là loại người gì?" Dường như anh ta cũng không định nghe câu trả lời của Du Dã, tự mình tiếp lời: "Chắc là vợ bỏ theo người khác rồi, hừ!"

Gốc tai Du Dã hơi nóng ran...

Trên con đường rộng thênh thang chỉ có hai chiếc xe này đang chạy. Jeff cảm thấy rõ ràng đối phương có gì đó không đúng. Anh ta đã lái xe vào làn ngoài cùng bên phải, chiếc xe sang màu đen từ làn ngoài cùng bên trái lại chuyển hướng sang làn giữa. Anh ta thay đổi tốc độ thì chiếc xe sang màu đen cũng lúc nhanh lúc chậm theo sát, ý đồ là muốn chạy song song với anh ta, hơn nữa còn rất gần. Anh ta cố gắng giữ chặt vô lăng, chỉ sợ một chút sơ suất là va quẹt vào.

"Đây là muốn cướp sao? Tôi mắc phải tai họa từ đâu thế này!" Jeff không thể nhìn rõ người ngồi phía sau cửa kính xe đen kịt bên cạnh qua lớp kính xe bán trong suốt của mình. Lòng bàn tay anh ta đổ mồ hôi, nói không căng thẳng là giả.