Chương 39: Trưởng thành
Từ một cậu nhóc 7 tuổi ngây thơ đến một kẻ mưu mô nhìn mọi người với ánh mắt ngờ vực là hành trình khủng khϊếp thế nào, Minh Hữu không muốn nhớ lại nhưng trí nhớ cậu ta không cho phép.
7 tuổi cậu ta bị Diên Vĩ rủ đi nhìn ngắm nơi đầu tư, bị ám sát, lần đầu tiên Hữu vô tư biết gϊếŧ người. Chính lúc đó cậu ta thức tỉnh mana điều khiển dao xiên chết kẻ ám sát để bảo vệ con trai của hắn. Đó là cậu bé ăn xin được Hữu thấy tội nghiệp nên cho tiền, sau đó cậu bé kia rủ Hữu ghé thăm nhà của nhóc. Vì muốn biết con dân mình sống ra sao Hữu ta tự tin bước vào cái bẫy do Diên Vĩ sắp đặt.
Hữu thật ngây thơ, mãi trong vỏ trứng ấm áp mà chẳng thèm khẽ mỏ ngắm nhìn thế giới bên ngoài. Diên Vĩ mỉm cười bóp nát cái vỏ ấy. Lúc Diên Vĩ tìm đến Hữu thì gã cha ác độc kia đã chết, đứa con trai khóc lóc rút dao xiên tim cha định tự sát theo, tuy cậu nhóc gầy gò ốm yếu nhưng nhóc cũng 9 tuổi rồi. Cậu nhóc ăn xin ấy vẫn biết phân biệt đúng sai, cũng vì biết phân biệt đúng sai nên nhóc mới ôm chân cha cầu cha đừng gϊếŧ Minh Hữu. Ban đầu nhóc ăn xin chỉ nghĩ cha nhận nhiệm vụ bắt cóc nhà giàu đòi chuộc như mọi khi nào ngờ lại là ám sát cậu bé tốt bụng này, cậu nhóc không thể để cậu bé vô tội chết được vì thế mới cầu xin cha, mặc ông đánh đá bầm dập ọc máu. Mà khoảng khắc con dao vì nổi điên của tên cha ác độc chỉa xuống đứa con trai ốm yếu, Minh Hữu đồng thời thức tỉnh mana.
Sau khi bình tĩnh lại xem những tài liệu Diên Vĩ điều tra, Minh Hữu cũng sẵn sàng nhận lấy hình phạt cho hành động sát nhân của mình. Ấy thế Diên Vĩ lại bật cười, một cô bé đồng tuổi lại có thể vui vẻ bảo hoàng thái tử không cần phải chịu trách nhiệm với việc gϊếŧ chết con dân của mình và những kẻ điều tra đều là thuộc hạ của cô, tin tức đều bị ém nhẹm. Cô thao túng một Minh Hữu ngây thơ, kể ra những điều ác độc mà kẻ xấu xa kia đã làm, xoa dịu sự sợ hãi của Minh Hữu bằng lí lẽ : "Kẻ xấu xa phải bị trừng phạt!". Việc Minh Hữu cần chính là chịu trách nhiệm bảo vệ những kẻ yếu bị tháo túng như nhóc ăn mày.Từng bước một Diên Vĩ kéo Minh Hữu xuống vũng lầy vô đáy. Mà trong vũng lầy ấy cũng thêm một Dữ Toàn trung thành theo hầu.
Mãi sau Minh Hữu vẫn luôn nghi ngờ về tính xác thực của chuyện tình cờ bị ám sát năm ấy nhưng cậu ta nào biết câu trả lời đã sắp đến gần.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương